Gia đình vợ gây rạn nứt hạnh phúc vợ chồng tôi.
Vợ chồng tôi không kiếm được nhiều tiền, nhưng đủ để sống tốt hơn nhiều người. Tôi yêu vợ và được mọi người quý mến. Tôi nổi tiếng ở quê vì đã vượt qua hoàn cảnh khó khăn để thành công. Sau khi kết hôn và có con gái, tôi tưởng cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn, nhưng gia đình vợ không hài lòng với tôi, điều này khiến tôi thất vọng. Tôi cũng có thói quen nhậu nhẹt và đôi khi về muộn, nhưng bạn bè không ảnh hưởng xấu đến tôi.
Tôi nghĩ chơi bi da là hoạt động giải trí lành mạnh. Một hôm, khi bạn gọi tôi đi nhậu, tôi không muốn đi nên không nghe máy. Bạn gọi đến 6 lần, tôi nghĩ có việc quan trọng nên đến gặp. Tại đó, bạn giới thiệu người muốn bàn về việc mở công ty, và chúng tôi đã nói chuyện ở quán bi da. Về đến nhà lúc 11 giờ khuya, vợ tôi đang dọn đồ và nói "Một là anh đi, hai là tôi đi." Tôi giải thích lý do đi chơi nhưng cô ấy không muốn nghe. Trong lúc tức giận vì say rượu, tôi đã cãi nhau với vợ. Mẹ vợ tôi đến bênh vực cô ấy, thay vì hòa giải, khiến mọi chuyện càng tồi tệ hơn. Lúc đó, tôi không kiềm chế được nữa.
Tôi đã chửi cả vợ và mẹ vợ khi giận, dẫn đến việc viết đơn ly dị. Cuối cùng, vì thương con gái, tôi đã quỳ xin tha thứ. Tôi làm hướng dẫn viên du lịch, gắn bó với công ty 5 năm nhưng không tích góp được nhiều do hoàn cảnh khó khăn. Sau khi cưới, tôi nghỉ việc để về gần vợ. Ngày vợ sinh con, mẹ vợ tôi lo hết chi phí vì tôi chưa nhận được tiền tour. Khi có tiền, tôi cho em gái vay 4 triệu mà không nói với vợ, rồi mua đồ ăn ngon cho vợ nhưng mẹ vợ không cho ăn đồ đông lạnh. Cuối cùng, tôi nấu canh bào ngư, mời ông dượng vợ uống rượu vang.
Khi dượng vợ tôi về, mẹ vợ chửi tôi rất nặng nề, gọi tôi là đồ vô đạo đức. Sau đó, cả hai mẹ con yêu cầu tôi sống ly thân với vợ. Tuy nhiên, tôi vẫn quay về vì thương con. Tôi không hiểu vì sao vợ lại muốn sống riêng, và tôi bắt đầu nghi ngờ về nguồn gốc của con. Tôi đã viết thư xin tư vấn thử ADN. Vợ phát hiện tôi định thử ADN qua mật khẩu của tôi và rất giận dữ. Khi sống chung với gia đình vợ, mẹ vợ thường nói những câu làm tôi tổn thương và tự ái. Bà hay so sánh tôi với người khác và có những nhận xét về ngoại hình của tôi. Tuy bà rất yêu thương cháu và chăm sóc vợ tôi, nhưng việc chăm sóc quá kỹ đã khiến tôi không được bế con đi chơi nhiều.
Con tôi 2 tuổi nhưng vẫn phải xay cháo cho bé ăn. Tôi biết ơn mẹ vợ đã chăm sóc con với tình yêu thương, nhưng những lời nói khó nghe và cách chăm sóc khác biệt giữa tôi và bà khiến tôi ức chế, và tôi đổ bực tức lên vợ. Nếu không có sự can thiệp của mẹ vợ, có lẽ vợ chồng tôi đã không cãi nhau nhiều. Một lần, khi cãi nhau về việc rửa xe, mẹ vợ lại nói tôi gây chuyện với vợ, làm tôi tức giận. Tôi đã thảo luận và nói những lời khó nghe với vợ, và tôi cảm thấy rất ghét cô ấy. Khi mẹ vợ coi thường tôi, vợ không an ủi tôi, khiến tôi chỉ muốn nói lại với mẹ vợ.
Nghĩ lại, tôi thấy mình cũng tệ. Vài ngày trước Tết 2012, mẹ vợ tôi ốm nặng phải vào viện. Sau vài ngày, bà khỏe hơn và trở về nhà. Vợ chồng tôi dự định hủy chuyến về quê nội để ở gần bà. Tuy nhiên, sáng mồng 2 Tết, khi thấy mẹ vợ đã ổn và có chị vợ về, chúng tôi quyết định về quê nội 2 ngày. Chuyến đi rất vui vẻ, nhưng tối mùng 5 Tết, khi tôi bàn với vợ về việc học thêm nghề hướng dẫn viên du lịch, mẹ vợ đã mỉa mai tôi.





Source: https://afamily.vn/tam-su/gia-dinh-vo-lam-tan-nat-hanh-phuc-cua-vo-chong-toi-20120130013521232.chn